“Giữa hai cánh mũi trâu
người ta đục thủng;
Bện thừng vào, cứ thế mà lôi.
Tôi cũng thế
Mũi từng có lỗ…
Bông cỏ may lưu lạc quê người;
Nhận nước ngoài như “Nước của tôi”.
Hay chẳng học
mà lận thêm cái dở
Thiểu đô la – đừng “nói rạch ròi”…
*
Thương biết mấy
Mối tình chập chững
Hồn rưng rưng
Nhớ Nước
Thương Nòi…
*
Trần gian thôi,
phát Áo
cho không ?
Cởi ra – măc lại; là không do Người.
Hiện Tiền
Lờ lững Khôn nguôi
Nhập Hòa biển Tịnh
Nhớ mình Đời Xưa.
Ngày xưa
từng gã lên Non
Tìm Hoa, Hoa động
Tìm Mình – Vô Duyên”.
(Transon)-2008
—————————————————–
(sinh nhật 69t)
“Lão gia
huyền không;
Niên tuế điểm sương;
Lợi hề!
Hư cốt
Chúm chím hề!
với Đời.”
Ghi chú:
a*Chưa già (gia – không có dấu huyền) nên tóc chưa bạc mà chỉ điểm muối tiêu;
Còn lợi – nhưng răng đã hư hết. Miệng chúm chím mà thật sự là móm.
b*Câu hát (hề!) có thể hiểu:
“Lợi ư ?
Cốt chữ Hư (Không)
Miệng móm ư ?
Chấp nhận hiện trạng mà chúm chím với Đời”
(Transon)-2009
———————————————————————————
Gọi hồn – Tháng Tư Đen.
Hồn ai…
“Mắt lưng tròng
lặng căm…
Còn hay mất ?
Tiếc tình xưa canh cánh bên lòng ;
Chuyện Đời mộng ảo, thât – không
Xem ra
Có một chữ Đồng
Đấy thôi !”
(TranSon)-2009
—————————————————–
“Như nhi,như cụ Ngoan Đồng
Thần tiên muốn áng, choáng hồng tuổi thơ;
Lơ thơ tóc bỏ hững hờ
Con oanh chợt hỏi :
-Ôn vờ bẩy mươi? “
(Trần Sơn)-2010
“Sự Thật không cần được Tôn Thờ;
bởi tôn thờ là đánh mất giá trị Nhân Bản.
Khi Tôi và Anh không phân biệt Đông Tây
đấy là lúc Sự Thật hiện diện.
Hãy bỏ đi sự phân cách ngông cuồng.
Hãy ở đây chẳng cứ đâu xa.
Hãy tận dụng Lúc Này.
Chính là lúc tận thu Nhân Mệnh.
*
Nhân thục vị
Mệnh kết viên
Đan hư – dệt thực ấy tiên trên Đời“.
-Xuân Tân Mão 2011-
(TranSon)