That’s MEDITATION (Tâm trong Thiền Định) …


484706_421594354604187_871654785_n

There is a Tibetan saying:
“It’s a tall order to ask for meat without bones, and tea withoutleaves.” So long as you have a mind, there will be thoughts and emotions.

Just as the ocean has waves or the sun has rays, so the mind’s own radiance is its thoughts and emotions.
The ocean has waves, yet the ocean is not particularly disturbed by them.
The waves are the very nature of the ocean.
Waves will rise, but where do they go? Back into the ocean. And where do the waves come from? The ocean. In the same manner, thoughts and emotions are the radiance and expression of the very nature of the mind. They rise from the mind, but where do they dissolve? Back into the mind. Whatever arises, do not see it as a particular problem. If you do not impulsively react, if you are only patient, it will once again settle into its essential nature.
When you have this understanding, then rising thoughts only enhance your practice. But when you do not understand what they intrinsically are—the radiance of the nature of your mind—then your thoughts become the seed of confusion. So have a spacious, open, and compassionate attitude toward your thoughts and emotions, because in fact your thoughts are your family, the family of your mind.
Before them, as Dudjom Rinpoche used to say:
“Be like an old wise man, watching a child play.”

We often wonder what to do about negativity or certain troubling emotions. In the spaciousness of meditation, you can view your thoughts and emotions with a totally unbiased attitude.
When your attitude changes, then the whole atmosphere of your mind changes, even the very nature of your thoughts and emotions. When you become more agreeable, then they do; if you have no difficulty with them, they will have no difficulty with you either.

So whatever thoughts and emotions arise, allow them to rise and settle, like the waves in the ocean. Whatever you find yourself thinking, let that thought rise and settle, without any constraint.
Don’t grasp at it, feed it, or indulge it; don’t cling to it and don’t try to solidify it. Neither follow thoughts nor invite them; be like the ocean looking at its own waves, or the sky gazing down on the clouds that pass through it.
You will soon find that thoughts are like the wind; they come and go.
*
The secret is not to “think” about thoughts, but to allow them to flow through the mind, while keeping your mind free of afterthoughts.

(The Tibetian Book Of Living and Dying –SOGYAL RINPOCHE)

——————————————————————————–

BẢN DỊCH của Ni sư Thích Nữ Trí Hải
(Tâm trong Thiền Định / Đưa Tâm về nhà)
*
Tây Tạng có câu: “Đấy cũng như đòi thịt đừng có xương, đòi trà đừng có lá.” Bao lâu bạn còn tâm là còn có ý tưởng và cảm xúc.

Cũng như đại dương có sóng, mặt trời có tia, những tia sáng của tâm bạn chính là những ý tưởng và cảm xúc. Biển có sóng, nhưng nó không phiền hà gì về những ngọn sóng. Sóng chính là bản tính của biển. Sóng sẽ nổi lên, nhưng sẽ đi về đâu? Trở về đại dương. Và những con sóng ấy từ đâu đến? Từ đại dương. Cũng thế, ý tưởng và cảm xúc là những tia sáng và biểu hiện của chính tự tính của tâm. Chúng nổi lên từ tâm, nhưng chúng tan biến đi đâu? Cũng tan trở về tâm. Dù ý tưởng gì khởi lên, cũng đừng xem nó như một vấn đề trọng đại. Nếu bạn không phản kháng một cách ồn ào, nếu bạn cứ kiên nhẫn, thì nó sẽ lại trở về trong tự tính của nó.

Khi bạn hiểu được như vậy, thì những ý tưởng khởi lên chỉ làm tăng tiến việc thực tập thiền định của bạn. Mà nếu không hiểu như vậy, thì chúng lại trở thành hạt giống của mê mờ. Vậy hãy có một thái độ cởi mở từ bi đối với chúng, vì những ý tưởng ấy đều là gia đình của tâm bạn.

Bạn hãy xử với chúng “như một ông già minh triết nhìn đứa trẻ đang chơi,” như Dudjom Rinpoche đã nói.

Chúng ta thường không biết làm sao với tính tiêu cực hay vài cảm xúc rầy rà. Trong tính khoáng đạt của thiền định, bạn có thể nhìn những ý tưởng và cảm xúc bạn với một thái độ hoàn toàn cởi mở không thành kiến. Khi thái độ của bạn thay đổi, thì toàn thể không khí của tâm bạn cũng thay đổi, cả đến bản chất của những tư tưởng và cảm xúc bạn. Khi bạn trở nên dễ chịu hơn, thì chúng cũng dễ chịu hơn; nếu bạn không khó khăn với chúng, thì chúng cũng không khó khăn với bạn.

Bởi thế, dù tư tưởng cảm xúc nào khởi lên, hãy để cho chúng lên xuống như sóng biển. Bất cứ gì bạn thấy mình đang nghĩ tới, hãy để cho ý nghĩ ấy tự sinh tự diệt không một gượng ép nào.

Đừng nắm bắt nó, nuôi dưỡng nó, chạy theo nó; đứng bám lấy nó và củng cố nó. Không theo dõi những vọng tưởng, cũng không mời gọi chúng, bạn hãy giống như biển nhìn những làn sóng của nó, hay như bầu trời nhìn những đám mây bay qua nó.

Bạn sẽ thấy rằng những ý tưởng như cơn gió, chúng đến và đi. Bí quyết là đừng “nghĩ” về chúng, mà để cho chúng tuôn chảy qua tâm, đồng thời giữ cho tâm bạn thoát khỏi những “hậu” ý tưởng

This entry was posted in Uncategorized and tagged , , , . Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s